Để trở thành cầu thủ tài năng và đáng chú ý nhất của làng túc cầu Việt Nam hiện nay, Công Phương đã phải trải qua một hành trình dài khổ luyện và chinh phục khó khăn ngay từ khi còn bé.
Tài năng từ lúc bé
Bố mẹ Công Phượng kể, ngày đó gia đình nghèo lắm, ba đứa đầu sinh ra như biết thân, biết phận lao vào làm việc giúp bố mẹ. Nhưng Phượng và anh trai kế lại đam mê bóng đá một cách kỳ lạ. Bất cứ thời gian rảnh nào, hai đứa trẻ cũng dắt nhau đi đá bóng.
Công Phượng được xem là thế hệ tiếp nối của Văn Quyến
Bóng nhựa, bóng da, đống rơm trước nhà, cột điện hay thậm chí là quả bưởi cũng trở thành mục tiêu để Phượng và anh trai so tài. Thầy Trương Quang Vinh, HLV thuộc Trung tâm Văn hóa Thông tin huyện Đô Lương cho hay, lần đầu tham gia khóa đào tạo bóng đá nhi đồng của huyện, Công Phượng đã gây bất ngờ cho tất cả, từ khả năng tâng bóng đến dứt điểm.
Nhiều người hỏi em đã tập ở “lò” nào thì Phượng chỉ cười bảo là chỉ tập ở nhà cùng với anh trai.” Càng ngày, được tập luyện thêm những kỹ năng khác, Phượng càng trưởng thành”, HLV Quang Vinh chia sẻ.
Chơi bóng bằng tất cả đam mê
Ngoài tài năng thiên bẩm thì niềm đam mê chính là một thứ quan trọng giúp Công Phượng có được thành công như hiện nay. Cây viết Dez Corkhill của tạp chí nổi tiếng ESPN miêu tả Công Phượng là một cầu thủ sở hữu khả năng kiểm soát bóng tuyệt vời, lướt bóng rất nhanh và là viên ngọc quý của Việt Nam. Tuy vậy, hiếm khi bạn bè hay đồng nghiệp thấy Công Phượng tự cao hay ỷ y, anh luôn hoàn thành tốt các bài luyện tập và chuẩn bị tinh thần thật tốt trước mỗi trận đấu.
Công Phượng trong chiếc áo số 10 quen thuộc
Khi bước vào sân cỏ, Công Phượng luôn chơi hết mình trong chiếc áo số 10. Anh nỗ lực tấn công và phối hợp nhịp nhàng cùng các đồng đội để chiến thắng. Niềm đam mê luôn thắp lửa trong mắt Công Phượng và cũng chính vì vậy mà anh được ví là Messi của Việt Nam.
Công Phượng thân thiện với người hâm mộ
Nhờ tuổi thơ nghèo khó và ý chí vươn lên nên Công Phượng mới có đủ sức mạnh để chinh phục vị trí “Number 1” trong đội tuyển Việt Nam hiện nay. Càng nhìn Công Phượng, người ta càng thấu hiểu rằng để thành công và được vinh danh thì chỉ tài năng thiên bẩm thì chưa đủ, còn cần phải có đam mê và quyết tâm rèn luyện nữa.